Loạt bài về Tài chính cá nhân. Chủ đề TÍCH LŨY TÀI SẢN để THỊNH VƯỢNG của anh CVTC #6_Ròm (Niemro).
Bài 3 – MỘT SỰ NGHIỆP BÌNH THƯỜNG TẠO RA NGUỒN THU NHẬP BẤT TẬN
THƯƠNG HIỆU BÁNH CUỐN NGON NHẤT SÀI GÒN & NHỮNG HỦ YAOURT NUÔI 6-RÒM CAO LỚN (nhưng vẫn ròm).
2.1. Gánh bánh cuốn ngon nhất Sài Gòn.
Bà Nội của 6 Ròm bán bánh cuốn ở Cổng chí Khám Chí Hòa trên đường Hòa Hưng từ lâu lắm rồi. Năm Bà khoảng 30 tuổi, trước khi mình có xíu hiểu biết về sự vất vã của lao động, cho đến khi Bà Nội hơn 80, Bà vẫn bán chính. Và sau đó, đến các Bác mình đứng bán chính, thì Bà vẫn phụ cho đến khi thất truyền, vì các Bác đã lớn tuổi và thế hệ thứ 3 như mình không ai phụ trách nổi cái nghề cơ cực này.
Cái nghề tráng bánh phải thức dậy từ trước 12 giờ khuya và làm quần quật đến 13g trưa mới ngủ được 1 giấc trưa ngắn, sau đó phải làm hàng tiếp từ 14g30 trưa đến tận 18g00 tối để ngủ sớm cho khuya dậy bán.
Cho đến khi Bà mất năm 94 tuổi, Bà vẫn chẳng bao giờ mượn tiền và chẳng nợ nần gì cả. Chẳng những vậy, Bà còn để lại gia tài đồ sộ cho con cháu. Con cháu Bà, Ai cũng sống an vui, hạnh phúc, ấm no và sung túc. Một điều tự hào của gia đình 6 Ròm luôn nhắc đến là quầy bánh cuốn này. Ngon đến độ, mình gọi nó là Gánh bánh cuốn ngon nhất Sài gòn, ngon nhất thế giới.
Hằng ngày, 6-Ròm vẫn ăn sáng bằng món này, ít bao giờ than vãn vì ngán. Mà lại đỗi ngạc nhiên, sao mình ăn mãi, các Anh, Chị cũng ăn miễn phí liên tục vậy, … mà sao Bà vẫn vui như tết. Điều gì làm cho gánh bánh cuốn này nổi trội, để Bà góa 1 mình có thể nuôi 5 người con và 1 đám cháu nội, ngoại?
Đó là vị ngon và sự trung thực của nó. Bà cắt miếng chả vừa y nhau cho từng dĩa bánh. Dù là cho cháu cưng hay vị khách lạ thì 2 dĩa bánh cũng y chang nhau không có khác biệt. Là sự nâng niu từng miếng hành phi, từng ca nước mắm chấm chua ngọt, hay cả việc lặn lội đi tận Chợ Cầu Muối để lựa nấm mèo, hành tím, và ra Chợ Ông tạ để có gạo ngon làm bột hay lựa miếng heo ngon cho nhân bánh cuốn. Là sự thức khuya dậy sớm để làm mẻ bánh tôm bốc khói để đãi các vị khách đầu tiên ăn sớm nhất ngày, có một vị giòn ngon của đậu xanh chiên nóng trong chảo dầu thơm,…
Vâng, Bà làm vậy đó. 60 năm tự làm và bán loại bánh đặc biệt cơ cực này. Mà có đòi hỏi về hưu ở tuổi 55-60 đâu. Bà vẫn giữ trọn niềm vui làm việc cho đến khi Bà qua đời vì tuổi già. Bà vẫn cười tươi khi 6-Ròm về thăm, dù đã hơi đãng trí.
Vậy đó, nghề nào cũng là nghề. Làm gì có tuổi hưu đối với cái nghề mà đem lại niềm vui và thu nhập cho mình.
2.2. Những hủ Yaourt hạnh phúc.
Những năm học cấp 2, cấp 3. 6-Ròm ở hẵn bên Mẹ, mà ít khi về bên Nội (Ba). Khi ấy sự sung túc ăn uống không bằng trước. Nhưng trái lại, mình lại thấy hạnh phúc và vui hơn hẵn.
Vì được Má giao đi làm việc được lãnh lương. Đó là mỗi ngày, ngồi vặn cỡ vài trăm cái nắp vào hủ yaourt và đi giao cho 1 trong 3 nơi: Chợ vườn chuối, Chợ Tân định, và 01 Canteen ở Trần Quang Khải.
Mỗi tháng lãnh lương 40,000đ. Vui thật là vui, vì đó là tiền công cho một cậu bé 15 tuổi. Thật ra, ban đầu mình nhận việc vì mình mê đi xe máy trước tuổi. Làm việc này được chạy chiếc xe máy 50cc đời 78, rú ga, lạng lách rất oai.
Làm ra được hủ yaourt ngon cũng cực. Phải đi từ tờ mờ sáng lên khu Gò vấp để mua sữa mới từ con bò mới vắt ra. Nhưng đổi lại, các hủ yaourt này ngon lắm.
Ngày nào Ròm cũng ăn tầm 5 đến 10 hủ, có khi hơn, để cho mập ra, để mọi người đừng chế diễu cái tên ròm nữa. Nhưng mà trời có chiều lòng người đâu. Càng ăn càng ốm, vì người cao ra, dài ngoằn ra tận 1m75 chứ không có mập. Vậy là càng ròm càng ăn, càng ăn càng ròm.
Thú thật, nếu không có những hủ yaourt này, chắc mình không được như hôm nay. Không nhận ra giá trị của lao động, và chưa hiểu sự cơ cực của lao động thì không bao giờ biết tích lũy (để giành).
Vậy đó, càng đi làm, càng có niềm vui lao động; càng tạo nhiều thu nhập thì lại bớt rảnh để chi tiêu tào lao, … vòng lặp thu nhập – chi tiêu – tích lũy cứ tiếp tục xoay vần theo gia tốc đó ngày càng nhanh.
Việc thực thi đúng ấy tạo ra một suy nghĩ đúng đắn về giá trị của thu nhập và đồng tiền, giúp 6-Ròm không còn gian trá, mánh khóe như thời con nít nữa, mà siêng năng làm việc; Kiên trì tích lũy và thích thú đầu tư.
Chỉ vậy thôi, chỉ với một sự nghiệp bình thường, một công việc bình dị nhưng cũng đủ làm tiền đề tạo ra một nguồn thu nhập bất tận. Khơi nguồn ra một chân lý giản dị: Muốn giàu có, bạn ơi hãy bắt đầu bằng làm việc ngay và luôn đi.
Gét Gô. Làm việc gì cũng được. Miễn là Bạn thấy vui vẻ và yêu thích nó.Chẳng có gì quý giá hơn Tài sản vô hình của 6 Ròm cả. Đứa nhóc hiểu Bà nội chỉ với quầy bánh cuốn, Ông Ngoại với công việc ngân hàng. Bố nó làm nhân viên phục vụ trên toa tàu xe lửa, hay mẹ nó đi mua sữa tươi về bán yaourt, …
Cả gia đình 6 Ròm, thấy ai cũng vui và hạnh phúc cả, vì thu nhập tạo ra hàng tháng luôn lớn hơn chi tiêu, luôn dư dả, được luôn tích lũy và đem cất trữ bằng cách mua vàng. Chắc chỉ cần đơn giản vậy thôi là trạng thái độc lập tài chính đã đến rất sớm.
Mà cũng chẳng cần nghỉ hưu làm gì, cứ tận hưởng niềm vui công việc hàng ngày như là được gặp gỡ và phụng sự từng khách hàng yêu quý.